deyun
Văn phòng tổng bộ tuyến ba.
Đèn vẫn sáng, Tần Thái đứng trước thi thể của Thiếu Lợi Minh, bên cạnh là trợ lý của hắn đang ôm chân, bị biến cố trước mặt làm sợ ngây người.
Tần Thái chỉ ngoài ý muốn một giây, sau đó cô liền ra lệnh cho ngũ hàng thi, rất nhanh đã xóa dấu vết đánh nhau trong phòng. Trợ lý Thiếu Lợi Minh nhìn năm cương thi bận rộn qua lại, không biết phải làm sao.
Tần Thái nghiên cứu thái dương luân trước ngực Thiếu Lợi Minh. Cô không thể giải thích được, đây là loại pháp bảo khác sao? Thế vì sao lại còn bị đâm chứ?
Cô không có nhiều thời gian để nghiên cứu, cô cần dọn dẹp cái thi thể này.
Tổng bộ tuyến ba cô từng đến, chỉ là trước kia Thông Dương Tử kinh doanh Thông Dương quán, cả tuyến ba tự giác đặt nó thành tổng bộ, nơi này vẫn không dùng đến.
Cô biết bên trong có một phòng nghỉ, vừa lúc đặt thân thể đang dùng vào phòng tối om đó.
Trợ lý Thiếu Lợi Minh nhìn thấy hết thảy, há to miệng không khép được —— anh ta không biết Thiếu Lợi Minh trước mắt này là ai.
Tần Thái lấy tư thế đứng trên cao nhìn xuống, thanh âm lạnh như băng: "Biết vì sao ta không giết ngươi không?"
Anh ta rùng mình, lập tức giác ngộ: "Bởi vì tôi... không có bất kì uy hiếp nào với cô. Nhất định tôi sẽ không nói việc này ra ngoài."
Tần Thái ngồi xổm xuống trước mặt, cô cố gắng trông thật ngạo mạn, làm tên trợ lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-mau-xam/2913450/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.