“Yara! Thêm một chục ly rượu thông đen nữa!”
Trong ánh đèn mờ ảo và những tiếng ồn ào của quán rượu Hoàng Hôn, nửa phần thân trên của Quide nằm nhoài lên quầy bar. Mặc dù miệng hắn thì thở hổn hển nhưng tay hắn thì vẫn cứ nâng hết ly này đến ly khác dốc vào trong đó.
“Hây! Tên to lớn kia! Không có tiền boa đồng nghĩa với việc không có ly rượu thông đen nào hết!”
Yara đứng ở phía sau quầy bar. Cô cầm hai ly rượu thông đen lên với một vẻ mặt khó chịu. Rồi cô đặt mạnh chúng xuống trước mặt của Quide.
“Nể tình cha của ngươi, đây là hai ly cuối cùng! Cho ngươi 30 giây để uống, sau đó cút nhanh ra ngoài cho ta! Cứ mỗi khi ngươi ngồi thêm ở đây một giờ, quán bar của chúng ta, không, phải là lợi nhuận của toàn thành phố sẽ giảm đi một phần mười!”
Quide đã uống tới mức say chếnh choáng. Thế nhưng cho dù quán bar tràn ngập những tiếng tiếng ồn, thì giọng nói đanh đá của Yara vẫn vang đi rất xa. Cảm nhận được ánh mắt chế giễu của nhóm khách uống rượu xung quanh và những tiếng cười mỉa mai trong lòng của họ, trong bụng của Quide như có một ngọn lửa đang thiêu đốt.
‘Năm đó chính mình khiến cho cả khu Hạ thành chỉ cần nghe thấy tiếng Quide ‘Rìu Máu’ là đã sợ mất mật. Nếu không phải, … nếu không phải sự kiện kia …. thì làm gì có chuyện một con nhóc ở quầy bar cũng dám bắt nạt mình như bây giờ! Ngay cả thằng đầu trọc Sven xuất đạo muộn hơn mình hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-huyet-mach/232823/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.