Thành Vĩnh Tinh, Khu Hạ Thành, Trụ sở chính của hội Huynh Đệ.
“Ý anh là Roda và Phản Loan Đao…?”
Một trong số sáu ông trùm của hội Huynh Đệ, Đồ Tể Anton cắn một miếng bánh mì và nhồm nhoàm hỏi, “Vì chuyện gì?”
“Có vẻ như là do con trai của Roda”, đầu bên kia của chiếc bàn, Morris đặt hai tay lên cái bụng béo tròn của mình và sốt ruột nói.
“Anh biết rồi đấy, cái thằng ăn hại kia vẫn quản lý lũ trẻ ăn mày ở chỗ tôi, cho đến khi tự nghịch ngu rồi chết vào cái ngày đánh chiếm phố Chợ Đỏ đó… Cũng vì chuyện này mà mối quan hệ của Roda, tôi và Lance trở nên rất căng.”
“Nói như vậy nghĩa là Phản Loan Đao đang rất bực bội? Quán bar Hoàng Hôn đã đóng cửa?” Anto cười ha hả và nhấp một ngụm bia. “Đáng tiếc thật, tôi vẫn khá là thích cô nàng trông quán bar… Chậc chậc, cái dáng người ấy.”
“Họ của con bé đó là Charleton đấy, anh có dám sờ vào không?” Câu nói lạnh lùng này của Morris khiến Anton nghẹn ở trong họng.
“Rất lâu rồi tôi chưa quay về nên cũng không rõ chuyện này lắm”, Anton nuốt miếng bánh mì xuống, “Sau vụ ở Công quốc Sera, anh em nhà Charleton vẫn chưa giám thò đầu ra?”
“Lưỡi Hái Ngục Tù đã lần theo dấu vết của họ trong vài năm, thậm chí còn không ngần ngại hợp tác với Bí Khoa”, Morris lắc đầu, “Trong đó đã chạm trán với Charleton Nhỏ hai lần, nhưng đều chỉ đánh ngang tay”.
“Vậy còn Charleton Lớn”, Anton hỏi tiếp, “Kẻ đã giết Aydi II…”
“Tốt nhất là đừng nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-huyet-mach/1011860/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.