Chris đang hấp hối cảm nhận được hàng tá xúc tu của rắn nhiều đầu Kilika chẳng thèm để ý tới máu có tính ăn mòn cực mạnh của ông ta. Nó càng ngày càng quấn chặt hơn, thậm chí còn dung hợp ông ta vào trong quá trình tan chảy. Chris nhìn Simon phía đối diện, thở dài, “Tại sao còn không tránh kịp với tốc độ của anh?”
“Không biết”, Simon điên cuồng giãy dụa, nhưng gã lại nhận ra rằng chân và tay mình đã không còn nghe theo lệnh nữa. “Tôi cảm thấy đã mất kiểm soát toàn bộ cơ thể, như thể nó đã không còn là của mình nữa rồi…”
Xúc tu cuốn hai người lên và đưa tới trước chủ nhân của nó. Ma Năng Sư Máu thở dài, “Cám ơn các ngươi đã không nhảy nhót lung tung nữa… Cuối cùng cũng có một bữa ăn ngon.”
Chris và Simon rùng mình.
“Ngươi biết rồi đấy”, Ma Năng Sư Máu mỉm cười, “Từ sau khi trúng phát pháo đáng chết của đám người lùn ấy, ta đã hơi suy yếu”.
Trong ánh mắt kinh hãi của Chris và Simon, Ma Năng Sư Máu nhẹ nhàng nói ra vài chữ sau cùng, “Cần bổ sung”.
Khoảnh khắc tiếp theo, Ma Năng Sư Máu duỗi tay ra, vuốt ve khuôn mặt của họ.
………
“Tuyệt đối không được!” Sắc mặt Katerina nghiêm trọng, “Cái quan tài đen này được đặt theo tên thần Đêm Tối. Vì cái gì mà cậu lại nghĩ một kẻ bị các vị thần nhốt trong đây lại an toàn hơn so với Ma Năng Sư Máu?”
“Hiển nhiên là so với việc bị biến thành mấy chục mảnh nhớp nháp, lại còn biết cử động”, Serena mỉa mai, “Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-huyet-mach/1011857/quyen-3-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.