“Vứt khiên đi!”
Rất nhiều binh lính nhìn về phía người vừa lên tiếng với vẻ nghi ngờ.
Là Genard.
Người cựu binh của Quân đoàn Ánh Sao kia.
“Tin tưởng tôi! Quân đoàn Ánh Sao cũng đã từng chống chọi lại những kẻ gọi là “lính đánh thuê” của lãnh địa Tiệc Lớn.” Genard vừa chiến đấu, vừa hô khàn cả giọng.
Giọng của người cựu binh này thậm chí còn át đi cả giọng của Jorah, “Từ bỏ đội hình Tinh Mang, vứt khiên đi! Đứng gần nhau!”
“Dùng chân kẹp vào chân người gần nhất, đừng nhìn bằng mắt!”
“Giữ thanh kiếm bằng cả hai tay và đâm vào hướng rung động truyền đến!”
“Vung kiếm thì đừng dùng hết sức và phải linh hoạt!”
Jorah quay lại và nhìn Genard với vẻ nghi ngờ.
Nhưng trong lúc do dự, lại có một người lính bị rạch đứt bụng.
“Đừng do dự, làm theo lời anh ta nói!”
Lão quản gia ma cà rồng, Chris Corleone, tóm lấy một chiến binh ma cà rồng giữa không trung, và cho dù bị một chiến binh khác cào một nhát rất sâu ở bên mạn sườn thì ông ta vẫn nhất quyết móc trái tim của đối phương ra, bất chấp tiếng rít gào đầy giận dữ của hắn. Ông ta lạnh lùng nói:
“Các người đang phải đối mặt với binh đoàn có số lượng ít nhất, nhưng kinh nghiệm lại phong phú nhất trên thế giới này!”
“Binh đoàn Máu Thánh!”
“Rất nhiều người trong số họ đã trải qua vô số trận chiến trong hàng trăm năm!”
“Những đội hình chiến đấu cổ điển không có tác dụng!”
“Tốt!” Jorah vẫn còn do dự, nhưng Potray đang chật vật chặn đòn đánh tiếp theo lại đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-huyet-mach/1011846/quyen-3-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.