Phố Chợ Đỏ.
8 giờ tối.
Cảnh sát và toà thị chính đã rời khỏi đây vào hai ngày trước.
Ngoại trừ những khu vực bị huỷ hoại vì trận chiến cần phải trùng tu ra, phố Chợ Đỏ đã mở cửa trở lại để kinh doanh.
Đèn đuốc sáng trưng, cả con đường tràn ngập những tiếng huyên náo, ồn ào của đủ loại đàn ông và đàn bà. Trong hẻm tối, từng con “Chim vàng anh” thuộc loại hạ đẳng nhất lén lút vẫy tay. Sau khi một người bước tới và cò kè, trả giá mất nửa ngày, cả hai liền vội vã tiến vào ngôi nhà trệt ở bên cạnh.
Trước cửa một hội sở cao cấp, các tiếp viên với dáng người thướt tha đang mời chào đủ loại khách hàng. Từ những tay chơi già đời say xỉn cho đến những chú chim non ngây thơ, từ những tên nhà giàu mới nổi cho đến các thương gia giàu có, người đầy hơi tiền. Với hàng vạn kiểu cách phục vụ muôn màu muôn vẻ cùng với thân hình trần trụi bắt mắt, họ chậm rãi nuốt chửng ví tiền của các vị khách hàng lui tới nơi đây.
Cao cấp nhất phải kể đến những người đánh xe ăn mặc chỉnh tề đánh từng chiếc xe ngựa không có bất cứ biểu tượng hay huy chương gì, trông rất xa hoa nhưng vẫn kín đáo dừng ở trước cửa hội sở. Sau đó, một vài người hầu cẩn thận đưa các “tiểu thư”, “quý cô” từ trên hội sở xuống và dẫn họ lên xe ngựa. Và rồi nó sẽ rời đi thật xa và chỉ quay lại vào sáng hôm sau – đây mới chính là những vị khách thực sự xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-quoc-huyet-mach/1011805/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.