Hôm sau, một động tác nhè nhẹ khiến cho Ô Hi Ân tỉnh giấc, nhìn lên cái rèm giường tràn đầy hỉ khí*, nàng lập tức nhớ tới mình đã thành vợ người ta, vội vàng ngồi dậy, lại đối mặt với trượng phu đang đứng ở mép giường.
*Không khí vui mừng, hạnh phúc trong ngày cưới.
Xem ra hắn tỉnh giấc đã được một lúc, hắn vận một bộ áo bào cổ tròn màu tím, tôn lên vẻ anh tuấn phi phàm.
Hắn chăm chú nhìn vào đôi mắt đen lay láy của nàng, mà mỹ nhân trên giường lại không nhận ra được mình đang trần truồng, còn không biết vì sao mà nhìn lại hắn.
Toàn thân nàng vẫn còn cảm thấy đau, vừa nghĩ tới chuyện phát sinh đêm qua, một ý nghĩ chợt lóe--
Trời ạ! Sau khi trải qua một đêm kích tình, nàng căn bản là ngủ say trong lòng y! Nàng cúi đầu thật nhanh, chợt hít một hơi khí lạnh, vạn phần lúng túng vội vàng kéo mền che kín thân thể trần truồng, mặt thẹn thùng tuấn quẫn đến mức muốn bóc khói, hoàn toàn không dám nhìn hắn.
- Chúng ta đã là vợ chồng.
Hắn mở miệng, hắn hi vọng nàng không khách khí với hắn như vậy.
Giọng nói trầm thấp không khỏi trấn sự lúng túng của nàng, nàng khẽ cắn môi dưới, xong rồi thẹn thùng ngước mặt lên, lắp bắp nói: "Cám ơn, cám ơn ngươi đã bôi thuốc giúp ta."
Mặc dù nàng kinh hoảng, nhưng đầu óc vẫn rõ ràng, nàng ngửi thấy được trên người nàng có mùi thuốc nhàn nhạt, nên các vết bầm trên người mới giảm bớt đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phu-ke-phi/2389884/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.