Lãnh Thiên Rực ngông cuồng mà ôm Nhược Ly ngồi xuống chủ vị rồi lạnh lùng hỏi:
"Rồi, nói đi!! "
"Nói gì? " Tiêu Phượng ngơ ngác hỏi lại Lãnh Thiên Dực
"... "
"... "
"... "
Bị hỏi ngược lại Lãnh Thiên Dực thật sự là la hán lời rồi, đồng thời hai con người còn lại cũng đen mặt không biết nói gì với Tiêu Phượng. Cuối cùng Lãnh Thiên Hoẵng bị chính đệ đệ mình cho một ánh mắt cảnh cáo mới chịu lên tiếng:
"Khụ khụ, vì đệ muội cứu giúp Phượng nhi cho nên nàng muốn đến cảm ơn"
"A" nghe Lãnh Thiên Hoằng nói vậy Tiêu Phượng mới sực nhớ đến lý do mình đến đây.
Không quan tâm đến hai tên nam nhân đang có phản ứng gì, Tiêu phượng nhanh tay kéo Nhược ly đang nằm trong lòng Lãnh Thiên Dực xuống. Vừa kéo Nhược ly xuống Tiêu phượng lập tức lôi lôi kéo kéo nàng (NL) ra ngoài.
Thấy vậy Lãnh Thiên Dực đã hoàn toàn phát hỏa, đầu tiên là phá hủy chuyện tốt của hắn còn bây giờ thì lôi bảo bối của hắn đi.
"Hừ". Nghe thấy tiếng hừ lạnh của Lãnh Thiên Dực thì Lãnh Thiên Hoằng không tự chủ được mà toát mồ hôi lạnh.
"... Ta nghĩ chúng ta cũng nên đi theo sẽ tốt hơn "
"Tất nhiên, chứ không để thê tử ngươi làm hư bảo bối của ta à"
************hoa viên vương phủ*******
Trong mái đình gần hồ Tiêu Phượng sai người mang lên tới mười mấy vò rượu, nhìn mấy vò rượu đó mà Nhược Ly không khỏi co rút khóe miệng.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-yeu-nghiet-cua-hac-ta-vuong-gia-trieu-hoi-su-thien-tai/2464432/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.