Trải qua nhiều ngày vất vả lên đường, họ đã trở về nơi tạm lánh, sau khi tính toán lên kế hoạch cẩn thận. Họ cùng rất nhiều bách tính mang theo khí thế chiến đấu xông thẳng vào kinh thành, giết đến hoàng cung. Nơi họ đi qua, bách tính trông thấy liền vui mừng khôn xiết, người giúp sức, người cổ vũ. Chỉ cần là đi ngang phủ đệ của tên nịnh thần nào thì họ phá cửa xông vào càn quét đến đó. Chẳng mấy chốc tin này đã truyền đến tai tên hôn quân đó. Hắn cùng đám phi tử sợ đến kinh hồn bạt vía đòi bỏ chạy. Tên thuộc hạ trung thành của hắn là Cao Lãng dẫn cấm vệ quân xông ra nghênh chiến nhưng không thể cản nổi khí thế ấy. Chẳng mấy chốc trong hoàng cung máu chảy thành sông, thây chất như núi, tên Cao Lãng đấy đã bị bắt sống, toàn bộ hoàng cung bị bao vây, hoàng đế và phi tần của hắn cũng không trốn được.
Đứng trước khí thế hừng hực của bách tính và các quan đại thần đã cáo lão, hắn run sợ không thôi. Lúc này Nguyên Vân chầm chậm từ trong cung điện của hắn bước ra. Trong thấy cô, hắn vội vàng chạy đến cầu xin cô cứu hắn. Cô không nói gì, gương mặt đầy sát khí nhìn hắn và đám nữ nhân kia.
- Nguyên Vân: Các vị, hôm nay Nguyên Vân ta ở đây nhờ các vị làm chứng, từ hôm nay ta không còn là Nguyên phi của hắn nữa. Hôm nay là các vị cho ta cơ hội trả thù, Nguyên Vân nguyện dùng cả đời ghi nhớ công ơn của các vị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-yeu-kieu/3620461/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.