Sáng hôm sau, khi trời vừa ửng hồng, sương sớm còn chưa kịp tan hết. Tiếng chim thánh thót vừa cất lên, mặt trời dần nhú, ánh nắng ban mai vừa chiếu qua khe cửa. Nguyên Vân bước ra ngoài đón nắng sáng ấm áp, cô nghe có tiếng người tập trung ở nhà bếp nên liền đến đó xem thử. Khi cô đến đã thấy hạ nhân trong phủ vội vàng mang nước đến dập lửa. Đúng lúc này, Tiêu Cảnh Nghi nghe tiếng động cũng vội vàng đến xem. Hỏi ra mới biết, thì ra là quận chúa cao quý đích thân xuống bếp trổ tài làm chút bánh ngọt, nào ngờ không cẩn thận lại làm nhà bếp bốc cháy. Tiêu Cẩn Y từ trong nhà bếp bước ra, đầu tóc bù xù, mặt mũi lấm lem, miệng còn ho ra khói.
- Tiêu Cảnh Nghi: Muội muốn phóng hoả đốt cháy cả Tiêu vương phủ luôn sao?
- Tiêu Cẩn Y: Muội.... Muội xin lỗi, muội không cố ý mà
- Tiêu Cảnh Nghi: Muội làm gì ở trong đó?
- Tiêu Cẩn Y: Muội chỉ muốn làm chút bánh ngọt để xin lỗi tỷ ấy thôi
Tiêu Cẩn Y chỉ tay vào Nguyên Vân, làm cô ngơ ngác, Tiêu Cảnh Nghi đứng kế bên lại vui thầm
- Nguyên Vân: Sao lại xin lỗi ta?
- Tiêu Cẩn Y: Muội còn tưởng tỷ giống mấy nữ nhân xấu xa kia cho nên hôm qua mới....
- Nguyên Vân: Không sao, nếu muội thật sự muốn xin lỗi ta vậy không bằng dẫn ta ra ngoài chơi đi
- Tiêu Cẩn Y: Vâng, tỷ đợi muội tắm rửa đã
Tiêu Cẩn Y nghe cô nói vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-yeu-kieu/3620457/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.