Gian bếp xông lên mùi nồng đậm của thuốc, Tố Cẩm lúi húi trước bếp lò cho thêm ít củi khô. Bất ngờ bên ngoài truyền đến âm giọng khàn đặc của một người phụ nữ độ đã trung niên:
- Tố Cẩm, cô có ở trong đó không?
Trước cửa một ma ma tóc đã điểm hoa râm, tay mang theo hai chậu y phục bẩn đứng đợi.
- Chung ma ma, người có việc tìm tôi sao?
Bà ta bước thêm vài bước, điệu bộ khó nhọc xách hai chậu lớn:
- Ây ya, cô có tiện tay không, giúp ta mang hai chậu quần áo này ra sau hậu viện, cái lưng già này của ta sắp không chịu nổi nữa rồi.
Tố Cẩm lưỡng lự, ngoảnh đầu nhìn vào trong phòng bếp rồi lại quay sang:
- Nhưng mà tôi đang trông thuốc cho Vương Gia...
- Hây trời ơi, chỉ là giúp ta mang ra con suối sau hậu viện một lát thôi rồi trở vào ngay, không có sao đâu.
Dáng vẻ chậm chạp và cằn cỗi của Chung ma ma khiến Tố Cẩm dao động:
- Vậy cũng được, ma ma đưa cho tôi.
Đợi khi Tố Cẩm và Chung ma ma rời đi được đoạn khá xa, liền sau đó một người khác lẻn vào gian bếp. Ánh mắt lấm lét đảo dò xét xung quanh, khi đã chắc chắn không có ai ngoài ả, thì nữ nhân kia cho tay vào túi áo mang ra một gói giấy, nhanh chóng đến ngay siêu thuốc đang sôi ngùn ngụt mở nắp ra, cẩn thận trút gói giấy chứa dược liệu cho hết vào nồi.
- Thủ đoạn thuần thục như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xung-hi/2722333/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.