Hoàng đế Miên Quốc nghe qua màn tranh luận của Yên Nhiên, tâm tư đầy rẫy sự hài lòng và tán thưởng. Một nữ nhân quẩn quanh khuê phòng mà lại có đôi mắt tinh tường, nhạy bén. Chỉ vài ba câu đã khiến kẻ gian lộ tẩy, quả nhiên không phải tầm thường.
- Cung nữ dưới kia, trước những lời Tứ Vương Phi vừa nói, ngươi có biện giải gì không?
A Tô rút đầu áp trán xuống sàn nhà, tay chân run rẩy như thể bị cơn gió đông lùa vội. Len lén ngẩng đầu nhìn lên vị trí của Miên Ý Hiên, ba phần sợ hãi, ba phần khổ sở.
Miên Ý Hiên cường bạo trừng ánh mắt tựa thanh kiếm lớn đáp trả lại, bất giác cô ta cụp đuôi mắt.
- Hoàng thượng, những gì nô tỳ nói đều là sự thật.
Mạch Tử Sâm bước thêm một bước, có đôi chút lớn giọng:
- Nô tỳ to gan, vật chứng đã rành rành, lập luận của Tứ Vương Phi cũng vô cùng thuyết phục, vậy mà ngươi vẫn không chịu từ bỏ ý định của mình.
Tam hoàng tử một bồ oán khí:
- Mạch tướng quân, chỉ một siêu thuốc không thể chứng minh cô ta vô tội. Tứ Vương Phi tính nết, phẩm hạnh ra sao ta nghĩ ông là người biết rõ, cũng có khi đã bằng thủ đoạn nào đó che giấu sự thật. Ông không phải bênh vực cô ta.
- Tam hoàng tử, lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt, hài tử trong bụng Trắc Phi cũng là cháu ngoại của thần mà, thần chỉ là đứng theo lẽ phải, công bằng nói một câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xung-hi/2722325/chuong-22.html