A Nhiên tỷ tỷ, cuối cùng hai người cũng trở về rồi, rốt cuộc thì hai người đã đi đâu vậy chứ, mọi người đều rất lo lắng.
A La Mỹ cứ quấn quýt mãi không thôi bên người cô, huyên thuyên hỏi về những chuyện đã xảy ra trong cánh rừng.
Tuyệt nhiên Yên Nhiên và cả hắn đều không muốn kể, chỉ vừa thấy ánh mắt nhau đã tránh. A La Mỹ vô tình bắt gặp thắt áo tại ngực Thượng Quan Sở Thiên có hình cánh bướm, không khỏi những suy nghĩ xa xôi, mà cơ hồ cô ta cũng mong muốn thế.
Lều cao chỉ vừa vặn hai người nằm, Mạch Yên Nhiên nghiêng mình sang trái, nhường chỗ cho tiểu mỹ nhân.
Đợi giữa khuya, mọi thứ chìm hẳn trong màn đêm tĩnh mịch, Mạch Yên Nhiên thăm dò A La Mỹ đang nằm bên cạnh, khi chắc chắn cô nương ấy đã ngủ say mới cẩn thận rời khỏi.
Bên ngoài những nam nhân Sa Tộc nằm tạm trên thảm cỏ, sau một ngày vất vả bọn họ đều chìm vào giấc ngủ rất sâu.
Bên trên cành cây lớn, Thượng Quan Sở Thiên cũng đã vào giấc, hai tay khoanh trước ngực, trường kiếm nằm chặt trong lòng.
Cô men theo cánh rừng đi được một đoạn, xa xa ánh sáng xuyên qua những tán cây cao, in thân gỗ dài khẳng khiêu trên mặt đất, từ điểm sáng ấy có thể nhìn thấy nhân ảnh của một người thẳng tắp trong màn khuya.
Mạch Yên Nhiên dừng lại, nén một hơi thở dài, đã biết trước là không thể nhưng cô nhất quyết liều mình thử một lần, kết quả không nằm ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xung-hi/2722268/chuong-49.html