VƯƠNG PHI, XIN ĐỪNG CHẠY \(43\- End\)
Hạ Như Tuyết mặt tái mét, tay run rẩy bỏ con dao trên tay xuống, lồm cồm bò lại quỳ xuống trước chân Hách Phong, sợ hãi lên tiếng.
\-" Vương... vương gia, ta...ta nhất thời hồ đồ."
Sau đó cô ta liên tiếp lấy tay vả lên mặt mình, khuôn mặt dần đỏ ửng rồi sưng lên. Lâm thị quỳ bên cạnh không đành lòng đưa tay lên cản lại, lớn gan chỉ vào Nhược Khê.
\-" Chúng ta không có làm gì sai, chính cô ta khiến cho Tuyết nhi của ta không thể gả đi, ta trả thù thì sao? Lão gia, người phải làm chủ cho hai mẹ con ta."
\-" Cha, người thương con nhất mà, người phải lấy lại công bằng cho con."
Hai mẹ con Lâm thị lết đến bên chân thừa tướng, ôm lấy chân người mà khóc lớn. Thừa tướng một bộ mặt xám xịt, trong mắt toàn là sự khinh bỉ. Bỗng nhiên ông rút thanh kiếm bên hông của một thị vệ, giơ lên chém xuống.
\-" Ta giết chết các ngươi."
\-" Áaaaaaaaaa."
\-" Lão gia."
Phu nhân sợ hãi hét lên, ôm thừa tướng lại. Thanh kiếm cắm xuống đất, đứng thẳng trước mặt Hạ Như Tuyết khiến cô ta mặt cắt không còn một giọt máu, run rẩy lùi lại.
\-" Cha....."
\-" Ai là cha ngươi? Năm đó ta thấy mẹ con ngươi tội nghiệp mới đem về phủ nuôi lớn. Giờ thì hay rồi, nuôi ong tay áo, công dưỡng dục che chở bao nhiêu năm giờ lại muốn giết chết con gái ta."
Nhược Khê như bị kinh động, lông mày nhíu chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xin-dung-chay/3176885/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.