VƯƠNG PHI, XIN ĐỪNG CHẠY \( 37 \)
\-" Sao thái tử điện hạ lại nói vậy? Ta chỉ là một thị nữ thấp kém, mạo pháp đến thiếp thân của người, còn không mau đuổi ta đi?"
Nhược Khê mỉa mai lên tiếng, ánh mắt sắc lạnh liếc về phía Trịnh Uyển khiến nàng ta run lên một cái. Khải Lâm nghe cô nói vậy, ngược lại không tức giận mà còn mỉm cười yêu chiều, đưa tay lên xoa nhẹ đầu cô.
\-" Nàng làm gì cũng đúng. Không cần phải bị phạt."
" Bộp" Nhược Khê thẳng tay hất đi bàn tay Khải Lâm đang để trên đầu mình, Khải Lâm bị hắt ra không kịp phòng bị, loạng choạng một chút, trong đáy mắt xuất hiện một tia buồn bã.
\-" Đừng có đụng vào đầu ta."
Cô hừ một tiếng, đứng dậy phủi váy rồi bỏ đi. Trịnh Uyển vẫn còn ngơ ngác đứng đấy, một lúc sau mới hoàn hồn hỏi thị nữ bên cạnh mình.
\-" Có phải nàng ta chính là người mà thái tử điện hạ đã nhắc đến?"
\-" Thưa chủ tử, chính là nàng ta. Nô tỳ không tra ra được thân thế của người này, chỉ biết vài ngày trước nàng ta đã được thái tử đưa về."
Trên mặt Trịnh Uyển tràn đầy sự ghen tị tột cùng. Tay nắm chặt lại đến mức gân xanh nổi lên tay, giọng nói giận đến mức run rẩy.
\-" Dựa vào cái gì? Ta vốn là người được thái tử sủng ái nhất, nàng ta có cái gì mà quyến rũ được chàng ấy?"
\-" Chủ tử, nô tỳ còn điều tra được nàng ta đang mang thai."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xin-dung-chay/3176873/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.