VƯƠNG PHI, XIN ĐỪNG CHẠY \(29\)
Cánh cổng Đông cung nặng nề mở ra, đoàn người bước vào. Choáng ngợp trước một kiến trúc xa hoa nơi đây, từng cái cột sáng loáng được dát vàng và khảm những viên đá quý trên thân. Những tòa điện khổng lồ, lát mái ngói đỏ tươi, cửa được làm bằng gỗ quý hiếm. Khải Lâm đưa Nhược Khê đang được Hách Phong bế trên tay vào phủ của hắn.
\-" Hách vương gia cùng vương phi đi đường dài mệt mỏi rồi, ta sẽ cho người sắp xếp phòng ở, tạm thời hai người nghỉ ngơi ở đây đi."
\-" Đa tạ thái tử."
\-" Hách vương để vương phi nằm xuống giường đi, để ta đi chế thuốc giải."
Hách Phong không đáp lại, chỉ lặng lẽ đặt Nhược Khê đang ngủ say xuống giường, day hai bên thái dương lộ vẻ mệt mỏi. Hắn chỉ ngồi đó, ngắm nhìn Nhược Khê, đưa tay vuốt ve gương mặt cô.
\-" Là lỗi của ta, khiến nàng chịu khổ rồi."
\-" Không phải lỗi của chàng."
\-" Nàng tỉnh rồi sao?"
\-" Ta mà không đẩy chàng ra thì người trúng độc sẽ là chàng, mà ta thì không thể nhìn chàng đau đớn được."
Nhược Khê từ từ ngồi dậy, Hách Phong tiến đến đỡ cô để cô dựa vào ngực mình, đưa tay lấy một lọn tóc của cô đưa lên môi mà hôn lấy.
\-" Nàng liều lĩnh vì ta như vậy, không lẽ thích ta rồi?"
\-" Ai mà thích tên cầm thú như chàng người đó nhất định xui xẻo ba đời."
Thấy tình trạng của cô tốt lên , Hách Phong cũng vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xin-dung-chay/3176857/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.