"Ngọc tiểu thư, mấy ngày nay ta đều nghe theo dặn dò của ngươi, mỗi ngày đều uống thuốc đúng giờ, cảm thấy mặt không còn ngứa như trước kia nữa." Tô
Nhược Nhi nói.
"Thứ ta đưa cho ngươi là thuốc kháng viêm, viêm nhiễm đã được loại bỏ, đương nhiên sẽ từ từ tốt hơn. Với lại ngươi cũng đã đổi hết vật dụng ở trong phòng, không còn độc tố, đương nhiên là sẽ tốt hơn nhiều rồi." Ngọc Ý nói rồi lại lấy mấy cái lọ ở trong túi ra.
"Vậy có phải là mặt của con gái ta có thể lành lại không?" Tô hầu gia vội vàng hỏi.
"Đương nhiên, nhưng mà còn cần thời gian.
"Thật là tốt quá, tốt quá đi thôi." Tô hầu gia vô cùng mừng rỡ.
"Một lát nữa ta sẽ dùng ngân châm để chích mủ trên mặt cô, nặn mũ ở trong ra, sẽ hơi đau đó, nhưng mà chỉ có như vậy thì mới có thể tiêu trừ hoàn toàn độc tố trên mặt." Ngọc Ý nói.
"Ta không sợ đau, ngươi cứ làm đi. Chỉ cần có thể chữa trị cho gương mặt này thì ta không còn sợ gì nữa." Tô Nhược Nhi nghiêm túc nói.
"Được." Ngọc Ý lấy ngân châm ra, dùng tăm bông sát trùng lau qua, sau đó chích vào mụn mủ trên mặt nàng ta.
"A!" Tô Nhược Nhi hét lên một tiếng.
Làn da vốn đã lỡ loét, nhẹ nhàng chạm một cái là đã đau đến chết.
Tô hầu gia nghe thấy mà trái tim căng cứng cả lên: "Ngọc tiểu thư, rốt cục là ngươi có làm được không vậy, sao lại làm con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xau-xi-cuoi-chong-dep/3402851/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.