Ngọc Ý lập tức từ trong bếp đi ra, nhìn sang Vu Kì Thiên: "Thế tử, đây là tứ hoàng tử tới tính sổ à?"
"Không cần để tâm, đói rồi chứ, bữa tối chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi ăn cơm nha." Vu Kì Thiên quan tâm nói.
"Được."
Ngọc Ý đi theo Vu Kì Thiên tới sảnh bên, nhìn một bàn đồ ăn phong phú thì có hơi bất ngờ: "Thế tử, chàng bảo người nấu cơm khi nào vậy?"
"Những cái này là đưa tới từ quán rượu ta mở, tối nay ra ngoài ăn thì hơi muộn, kêu bọn họ đưa tới, qua đây nếm thử đi." Vu Kì Thiên trả lời.
"Thế tử chàng thật chu đáo." Ngọc Ý lập tức rửa tay đi qua.
Trong mắt Vu Kì Thiên có thêm vài phần ý cười, cũng đi qua ngồi xuống, cầm đũa lên, gặp đồ ăn cho Ngọc Ý.
Cô gắp lên ăn: "Mùi vị không tệ."
Mỗi món đều thử một miếng, Ngọc Ý khen không dứt lời, bắt đầu bận tìm thịt, cô rất thích thịt.
Vu Kì Thiên thấy cô ăn rất nhiều thịt, hắn cầm đũa giúp một ít rau xanh cho cô: "Chỉ ăn thịt không tốt cho tiêu hóa.
"Nhưng mà thế tử, ta chỉ thích ăn thịt" Ngọc Ý trả lời, còn vô thức nhìn sang Vu Kì Thiên ở đối diện, ánh mắt không kiêng kỵ đánh giá trên người hắn, như ám
chi.
Vu Kì Thiên bị cô nhìn thì ngại ngùng, nha đầu này thật là không nghiêm túc được ba câu.
"Không được nhìn ta, mau ăn cơm."
"Thế tử chàng đẹp như vậy, đẹp tới mức nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xau-xi-cuoi-chong-dep/3402837/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.