Ban đêm yên tĩnh, ánh sáng rực rỡ hòa cùng với cơn gió lạnh thổi qua.
Sau sự kiện ầm ĩ đó là quang cảnh vô cùng yên tĩnh, toàn bộ vạn vật xung quanh giống như đang chìm trong giấc ngủ say.
Xích Liên Hoàng vẻ mặt cương nghị ngồi trên ghế, ánh mắt nhìn về lá thư tín đang cầm trong tay. Tuy ánh mắt đang nhìn thư nhưng trong lòng thì lại không hề bình tĩnh như vậy.
Vẻ mặt Xích Liên Triệt không chút thay đổi, đưa mắt nhìn ánh trăng sáng ở trên trời.
Cả căn phòng yên tĩnh như vậy, nhưng tâm trạng của hai người thì lại không giống nhau. Ánh mắt Xích Liên Hoàng không ngừng quan sát Xích Liên Triệt, thấy hắn không có phản ứng thì trong lòng lại có chút sốt ruột khó nhịn.
"Triệt nhi, phụ hoàng biết ngươi ở trong sáu năm này đã thay đổi rất nhiều, cũng trở nên cực kỳ cường đại. Nhưng đối đầu cùng với người hải ngoại cũng không hẳn là chuyện tốt, sự tình bây giờ đã tiến triển tới mức này, ngươi muốn xử trí như thế nào?" Xích Liên Hoàng không kiên trì nổi đành phải mở miệng trước, buông thư xuống, giương mắt hỏi.
"Nhi thần biết phụ hoàng đang lo lắng chuyện gì, thực lực người hải ngoại tuy rất mạnh nhưng khoảng cách của hải ngoại cùng với đại lục gần kề, bọn họ dã tâm bừng bừng, ngang ngược trắng trợn vượt biển vào đất liền. Nếu như bên kia bờ biển tốt đẹp như vậy thì vì sao phải vào đất liền, và vì sao nhiều năm qua các quốc gia đều phái người đi thăm dò mà không ai trở về"
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xa-y/1223126/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.