Ba ngày sau, dưới ánh mặt trời chói chang.
Các vị hoàng tử trong hoàng thất đều đến đông đủ, mỗi năm một lần hoàng gia đều tổ chức săn bắn. Các vị vương gia, hoàng tử cùng quan viên đều có thể mang theo gia người nhà, mục đích chính là làm cho tất cả mọi người đều vui vẻ hơn.
"Săn bắn bắt đầu!" Một tiếng ra lệnh, tiếng kèn liền vang lên.
Xích Liên Triệt một thân áo giáp màu bạc, dáng người tuấn lãng phóng ngựa đứng ở một bên, nhưng ánh mắt lại hướng về phía Bạch Băng nở nụ cười.
Người trong hoàng gia, gia quyến đông đúc đa số đều chỉ có hứng thú thưởng thức phong cảnh núi non, trên dọc đường đi. Nhưng Bạch Băng thì khác, nàng không có tâm tình nhàn nhã đó, mọi hứng thú nàng đều dồn hết vào trong cuộc săn bắn.
"So tài thử một lần xem thế nào" Bạch Băng cong môi, trong tay cầm lên mũi tên, nhưng mũi tên của nàng so với Xích Liên Triệt thì nhỏ hơn rất nhiều.
Xích Liên Triệt đã sớm đoán đươc nàng sẽ không giống với những đám gia quyến kia mà chịu ngồi yên ngắm phong cảnh, cho nên ngay từ đầu Xích Liên Triệt đã cho người chế tạo ra những mũi tên nhỏ cho Bạch Băng.
"Thua, chỉ cần nàng không khóc chảy nước mũi là tốt rồi" Xích Liên Triệt mắt phượng chuyển động liếc nhìn xung quanh, đồng thời khóe miệng mỉm cười.
"Đây chính là Lục đệ muội tương lai phải không" Theo âm thanh, Tam vương gia Xích Liên Sơn phóng ngựa đến bên cạnh Bạch Băng, một thân quần áo màu trắng tươi cười nhìn Bạch Băng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-xa-y/1223113/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.