"Bình thường những thuộc hạ là nam nhân phản bội ta, đầu tiên ta sẽ phế bỏ võ công của hắn, để cho hắn hảo hảo nếm thử tư vị làm kẻ yếu." Ngạo Tình cười đùa nói, mang theo một tia ý lạnh.
Kiểu xử phạt này đối với một nam nhân mà nói thì còn khó chịu hơn chết.
"Thuộc hạ biết." Âu Dương Trường Phong lần nữa cúi đầu tỏ quyết tâm.
"Ừ, trở về chuẩn bị đi." Giọng nói lạnh nhạt mang theo uy nghiêm không thể kháng cự, Ngạo Tình không nhìn hắn nữa, mà nhìn trời than nhẹ.
Bản năng Âu Dương Trường Phong không muốn rời đi, cảm giác chân của mình không thể bước nổi, như thể nữ tử trước mắt có lực hút cực mạnh, làm hắn khó có thể rời khỏi nàng.
Cuối cùng Sở Mộc Hi liếc mắt nhìn Âu Dương Trường Phong một cái, hắn mới làm như hồi hồn, biến mất bên cạnh vách núi.
"Không ngờ Tiểu Đông Tây sau khi lớn lên có sức quyến rũ như vậy, trong khoảng thời gian ngắn liền thu dụng được một người có tài." Giọng nói của Sở Mộc Hi mang theo chút ghen tuông uất ức nói.
Đổi lấy một cái nhìn xem thường: "Nhàm chán." ngay sau đó nàng xoay người, đôi mắt trong veo dừng lại, mặt lạnh xuống, thay đổi phương hướng.
Bóng dáng trắng ngà lóe lên, cánh tay sắt chuẩn xác gắt gao ôm Ngạo Tình. Đột nhiên, đụng chạm này khiến nàng cảm thấy ngực truyền đến một hồi đau đớn khó chịu, khẽ cau mày.
"Buông ra." tiếng hô căm tức vang lên, nàng giãy dụa không thoát.
"Không buông." Phong Dạ Hàn đặt cằm lên đầu Ngạo Tình, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-vo-lai-cua-han-vuong/1586578/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.