Nữ tử áo xanh cười càng vui vẻ hơn: "Bách Lý Ngạo Tình, rốt cuộc bị ta lừa một lần, trong lòng thật không thể kìm nén nữa rồi."
"Ngươi... Ta không để yên cho ngươi. Lại dám trêu chọc ta!" Nếu khôngphải là thân thể mình không nên động võ, Ngạo Tình chỉ muốn hung hãn màchỉnh nàng một lần.
"Nàng nhớ ngươi." Áo xanh thoáng một cái, biến mất, chỉ để lại một câu nói mập mờ.
Ngạo Tình ngớ ngẩn, cảm thấy Phong Dạ Hàn nghi ngờ, liền rỉ tai hắn một câu, Phong Dạ Hàn cười vui vẻ.
Trúng hương này, cần ít nhất một canh giờ mới có thể khôi phục. Mấyngười cũng đành phải ngồi xuống từ từ khôi phục nội lực, mọi người ngồithành một vòng quanh đống lửa.
Mà Ngạo Tình ở trong ngực Phong Dạ Hàn ngủ say sưa, thỉnh thoảng tay sẽkhông tự giác vuốt ve giường người này, đốt lên trong người Phong Dạ Hàn từng đốm lửa, trên trán hắn đen lại.
Bất đắc dĩ nhìn nữ tử trong ngực, nói nhỏ: "Nha đầu hư hỏng, ngay cả ngủ cũng không an phận như vậy. Thật sự cho rằng ta là Liễu Hạ Huệ, ngườitrong lòng như vậy mà vẫn không loạn!" Nói xong, không thể làm gì khácđành lặng lẽ đổi lại tư thế, để cho nàng ngủ được thoải mái hơn.
Âm thanh rất nhỏ, nhưng Băng Tâm đứng bên cạnh vẫn nghe thấy, rất khôngnể tình nói: "cô gia, ngươi trực tiếp đem tiểu thư đụng ngã đi, lúc nàykhông ăn thì đợi đến bao giờ."
Phong Dạ Hàn cũng chỉ nhếch môi cười, hắn cũng muốn, người trong lòngđang ở trong ngực mình, nói không có dục vọng thì thật không có đạo lý.Huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-vo-lai-cua-han-vuong/1586549/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.