Nàng lên núi tìm thảo dược trị bệnh đơn giản và một số loại quả hạch, rau củ rừng ( các loại rau mùi và củ khoai tây, sắn... do người dân không biết cách ăn nên cho rằng đây là củ độc không ăn được) và ngoài dự liệu tìm được một loại nho rừng khá ngon có thể làm rượu cho Từ Tâm và mứt cho bọn trẻ ăn nên tiện tay đem vài gốc nho về trồng ở trang viên luôn. Khi về đến chân núi thì có tiếng động lớn rồi có vật gì đó rơi tự do từ trên sườn núi xuống cách chỗ nàng không xa.
Nam nhân cao lớn nằm trên mặt đất, cả người toàn vết thương lớn nhỏ, máu nhuộm đỏ cả y phục lẫn vùng đất xung quanh. Xem ra bị trọng thương rồi!
Xung quanh đây cũng không có ai khác, nếu nàng không cứu chắc chắn nam nhân này sẽ chết. Hắn và nàng cũng không có liên hệ, nếu không cứu hắn thì chính là gián tiếp giết người vô tội. Nàng nghĩ vậy liền dùng thảo dược mình vừa hái cũng với ngân châm giúp hắn băng bó vết thương và cầm máu, nhân lúc hắn chưa tỉnh đi tìm một ít nước và thú rừng để ăn.
Cũng may nàng luôn chuẩn bị đầy đủ đề phòng trường hợp bất ngờ như thế này nên đối với thương thế của nam nhân này nàng xử lý nhanh chóng mà không gây tổn hại cho người bị thương.
Màn đêm chậm rãi buông xuống cũng là lúc nam nhân kia tỉnh lại một phần vì mùi thơm của thịt nướng và một phần vì cơn đau khắp người, ánh mắt mơ màng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-van-tue/2455120/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.