Căn phòng trong Nam viện vừa trống người nàng liền tách khỏi người Tần Sở đứng nghiêm túc lại, hắn giọng nói
" xem kịch vui không?"
Dù là câu hỏi nhưng sắc mặt nàng lại mang cảm giác áp bức người khác, vẻ yếu đuối mỏng manh như khi nãy và biểu cảm lúc này của nàng tựa như là hai người khác nhau vậy!
Từ ngoài cửa lấp ló hai bóng dáng nam nhân cao lớn bước vào, một người cười hề hề đi về phía nàng vuốt mông ngựa, một người đứng nghệch mặt tại chỗ
" ha... haha... vương phi! vẫn là người nhạy bén nhất"
A Tam cười xòa cho qua nhưng nàng mặt không đổi sắc làm hắn hoảng mang bắt đầu đổ tội
" là A Nhất nghe nói có kịch hay nên muốn kéo ta theo! ta không còn lựa chọn khác!"
A Nhất đứng đơ ngoài cửa nhìn A Tam, rõ ràng khi nãy đang rảnh rỗi tên A Tam đó kéo hắn đến đây xem kịch! sao giờ lại thành hắn kéo tên kia đi?
" ngươi ở đây vậy việc ta giao đã hoàn thành?"
Nàng vẫn không để tâm lời biện minh của A Tam mà hỏi việc mình giao
" đã sắp xếp ổn thỏa"
A Tam nghiêm túc trả lời
" bây giờ ngươi có thể rời khỏi đây, thân nhân ngươi đã được họ đưa đến nơi an toàn!"
Nhìn hai gia đinh đang giữ người, Liễu Vân nhẹ giọng
Nam nhân vừa được thả tự do liền hướng nâng quỳ xuống mà dập đầu, hai mắt rưng rưng, giọng nói thập phần tôn kính
" đa tạ người... vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-van-tue/2455078/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.