Nhưng thực tế nàng biết rõ những kẻ cố chấp như hắn càng phản kháng thì càng mất tác dụng. Nam nữ sức lực chênh lệch khá nhiều. Càng vùng vẫy không những Tần Sở không buông nàng ra mà còn có thể tự làm mình bị thương!
Không khí trong xe im lặng đến kì lạ, nàng đang suy nghĩ về biểu hiện của năm thương buôn đó nên không chú ý đến Tần Sở
Tần Sở gục đầu vào bờ vai nhỏ của nàng, hồi lâu nàng cũng không phản kháng liền cong nhẹ môi cười thích thú, tiếp tục áp mặt vào chiếc cổ trắng nõn nhưng chỉ dừng ở đó không làm gì quá phận nữa. Hắn không thể làm gián đoạn suy nghĩ của nàng!
( tg: oh! tâm linh tương thông hay gì???)
Xe chạy đến xế chiều thì đến phủ, vẫn là bóng dáng bạch y xuống xe ngựa trước, hạ nhân cung kính chào nhị vị chủ tử của mình liền chào Tần Kha
" muội thấy như thế nào?"
Tần Kha không nhanh không chậm hỏi nàng
" họ không có ác ý, nếu muốn hợp tác với Đông quốc cũng nên biểu hiện chút thành ý nhỉ?"
Liễu Vân cong môi, ánh mắt lạnh dần
"ý muội là..."
Tần Kha vẫn chưa hiểu dụng ý trong câu nói của nàng
" họ muốn vào đất Đông quốc thì phải tuân theo luật pháp của thiên tử Đông quốc!"
" nếu họ không chấp nhận?"
Bọn thương nhân đó chỉ lấy thành ý nộp cống phẩm cho Đông quốc để được vào đây buôn bán không có nói sẽ tuân thủ pháp luật nơi đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-van-tue/2455055/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.