.../ ngày hôm sau/...
" vương gia!"
Vẫn như mọi ngày nàng chờ Tần Sở về dùng cơm
Tần Sở nhớ lại lời A Tam đã nói không nhịn được có chút vui vẻ mà cong nhẹ môi, đôi mắt đen lạnh lẽo nhìn nàng có phần nhu hòa hơn, hắn tiến tới ôm nàng vào lòng khẽ hỏi
" đợi ta có lâu không?"
Cảnh sắc hồng phấn vậy quanh hai người, hạ nhân lén lút nhìn mà âm thầm khen ngợi chủ tử nhà mình cũng thật biết show ân ái đi!
Nam nhân vòng hai tay hữu lực ôm lấy nữ nhân nhỏ nhắn vào lòng, nữ nhân ngước mắt kề vào tai nam nhân nói gì đó khiến nam nhân sững người rồi buông tay cùng nhau dùng bữa... cảnh tượng thật ấm áp!
Nhưng trên thực tế là...
Liễu Vân vừa bị hắn áp sát lãnh ý nơi đáy mắt liền cuộn trào lên, nàng rướn người kề sát tai hắn, âm lượng vừa đủ cho mình hắn nghe
" Tần Sở... huynh nên biết điểm dừng nằm ở đâu!"
Hơi thở ấm nóng phả vào tai nhưng giọng nói trong trẻo ấy lại lạnh lẽo vô cùng
Nàng... nàng trực tiếp gọi tên hắn! nàng chính là tức giận rồi? nàng rất ít khi gọi tên hắn như vậy... và mỗi lần nàng gọi như thế dường như có một lời cảnh cáo từ nàng vang lên trong đầu hắn
Tần Sở buông tay, giữ một khoảng cách không xa cũng không quá gần với nàng, hai người lại cùng nhau ăn cơm trong bầu không khí ' hoà hợp' trong mắt hạ nhân
.../ thư phòng/...
" vương gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-van-tue/2455051/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.