Nhận thấy nàng không có ý trả lời, Tần Sở tiếp tục biện minh
" ta là người bệnh"
"..." được! huynh là bệnh nhân!
Liễu Vân không trả lời mà im lặng khuấy cháo múc từng muỗng giúp Tần Sở ăn
Tần Sở dù không biểu hiện gì nhưng khoé môi lại cong nhẹ... rất phối hợp với nàng nhanh chóng ăn xong bát cháo
" quận chúa, có người tìm người!"
Một vị binh sĩ vào cúi đầu báo cáo, lời vừa dứt liền thấy không khí xung wuanh lạnh đi vài phần
Đang vui vẻ hưởng thụ cảm giác riêng tư cùng nàng lại bị người phá đám, trong nháy mắt tâm trạng Tần Sở tuột dốc không phanh tặng cho binh lính không biết thức thời một ánh mắt đầy sát khí
" có biết là ai không?"
Nàng ôn nhu hỏi lại
" không biết ạ! chỉ nhờ truyền lời muốn gặp quận chúa bàn chuyện lâu dài"
" mấy người?"
" chỉ đi một mình!"
" mời vào lều trước, ta đến ngay!"
" vâng"
Binh sĩ nhận lệnh rời đi
" huynh nghỉ ngơi thêm chút đi, vai ngày nữa sức khỏe khôi phục sẽ bắt đầu giải độc"
" ừm"
.../ trong lều/...
" không biết vị đại thúc đây xưng hô thế nào?"
Nàng mỉm cười nhìn nam nhân trạc tứ tuần lên tiếng hỏi
" tại hạ Lục Lâm... tiểu thư là..."
Nam nhân nhìn nàng có chút tò mò, y phục không quá nổi bật lại không thiếu phần nhã nhặn cao quý, tông màu lạnh cộng với khí tức trên người càng làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-van-tue/2455032/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.