Liễu Vân sau khi hiểu vấn đề đành ngậm ngùi dùng hai sợi vải bó tay áo vào sát cánh tay cho đỡ vướng, tiếp tục công việc nấu nướng của mình
Đơn giản vài món rau xào, canh cá, salad rau củ và một ít thịt nướng ăn với cơm. Ngự trù nhìn mà trố mắt! ông sống hơn nửa đời người đã nấu biết bao nhiêu món cũng phải công nhận chỉ cần ngửi mùi hương từ món ăn của quận chúa vừa ăn xong chắc chắn cũng sẽ thấy đói a!
" tiểu nữ tay nghề non kém, có để một ít trong bếp mong thúc thúc cho ý kiến để sửa lỗi thiếu sót "
" nào dám! mùi hương nói lên một phần vị của món ăn! Quận chúa làm thuần thục đến thế sao có thể gọi là non kém? chẳng là lão già như ta được mở mang tầm mắt!"
" thúc thúc quá lời... tiểu nữ nào được như thế! không thể để công chúa chờ lâu... tiểu nữ xin phép!"
Nàng khiêm tốn từ chối xong lại sợ tiểu muội muội chờ lâu liền lấy lí do để đi ngay
" vâng"
Trở lại phòng nàng thấy một cảnh thực nực cười! Như Ý ăn xong bánh ngọt liền thỏa mãn mỉm cười híp mắt, nằm dài trên ghế chẳng chút ý tứ xoa xoa bụng nhỏ. Mùi hương từ khay thức ăn trên tay bắt đầu lan ra không gian trong phòng liền bị mũi nhỏ đánh hơi được khịt khịt vài tiếng sau đó mở choàng mắt ra háo hức nhìn xung quanh tìm kiếm
" oa~ tỷ tỷ thực đúng lúc! muội vừa ăn xong được một lúc thôi! bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-van-tue/2454993/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.