" phu quân ta"
Phu quân ta...
Phu quân...
Nàng gọi hắn là phu quân... phu quân... sao trước đây hắn không thấy hai từ này dễ nghe như vậy nhỉ? bây giờ có ngẫm lại bao lần cũng không thấy đủ a!
Không muốn mọi người bị doạ vì thân phận của Tần Sở nên nàng không nói tên hắn ra, chỉ bảo mọi người gọi hắn là cô gia là được rồi
Nhìn nét mặt của Tần Sở mà xem... chưa bao giờ nàng thấy hắn thỏa mãn như vậy... chỉ vì một câu xác nhận thân phận...
Dẫn Tần Sở đi dạo vòng ngoài, còn khoảng hai canh giờ nữa bọn trẻ mới học xong, cả hai lại ra vườn vào nơi trồng dược liệu và mấy cây nho, rau củ " lạ" xem xét tình hình phát triển của chúng, nhổ ít khoai, cắt ít nho để làm bánh rồi xuống bếp
Cả đoạn đường Tần Sở chìm vào cảm giác lâng lâng, chẳng hỏi han ừ hử gì, chỉ chăm chăm nhìn vào khuôn mặt của nữ nhân bên cạnh mình, nhìn đến xuất thần lại chẳng cản trở hành động của nàng, yên lặng đứng một bên phóng ánh nhìn về bóng dáng đó, nhìn từng chi tiết dù chỉ là thoáng qua...
Một chút tự mãn khi thấy " hoa cỏ" vẫn xanh tốt, một chút hài lòng khi chúng phát triển hơn...nàng không biểu hiện nhiều... cả hắn nếu không chăm chú nhìn cũng chẳng bắt được tia cảm xúc mỏng manh chóng đến chóng vụt ấy
Lại nhìn nàng điêu luyện trên bếp, từng động tác nhẹ nhàng dứt khoác, chẳng mấy chốc từng món từng món một được làm xong với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-van-tue/2454987/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.