Phụ thân ta vừa đi, tổ mẫu đã đến tìm ta.
Bà nắm tay ta, vui vẻ: “Kiều Kiều, ca ca họ Lâm đã vào kinh, con mau đi đón hắn.”
Ta ngạc nhiên: “Bảo quản gia đi đón không được sao?”
Tổ mẫu trách yêu: “Sao lại được? Nhà họ Lâm và nhà ta đời đời giao hảo, phải là chủ nhà đi đón mới không thất lễ. Ta già rồi không đi được, phụ thân con lại đang bận, con đi không phải là hợp lý sao?”
Thôi đi!
Tổ mẫu, tính toán của người, người Hung Nô cũng nghe thấy rồi!
Chẳng phải bà ấy muốn nhân cơ hội này để ta gặp gỡ ca ca họ Lâm sao, ta không ngốc đâu.
“Không đi, con không đi!”
Ta định chạy trốn, tổ mẫu liền nghiêm mặt: “A Vu, dạo này ta có phải chiều con quá rồi không?”
Cứu ta với, ta thật sự sợ bà ấy làm thật, áp lực huyết thống mà.
Ta lưỡng lự, không muốn đi.
Tổ mẫu nghiêm mặt nói: “Chẳng lẽ ta sẽ hại con sao? Nhanh lên, xe ngựa của ca ca họ Lâm sắp vào thành rồi, con đi đón đi.”
Không còn cách nào khác, ta đành lên xe ngựa, đi đón người.
Khi màn đêm buông xuống, đèn lồng rực rỡ, đường phố đầy người bán dầu, bán hoa quả, bán quạt và đèn lồng, tấp nập và náo nhiệt.
Xe ngựa di chuyển khó khăn trong đám đông.
Gần đến cửa nam, ta bất ngờ nghe thấy tiếng hô hoán phía trước, ngay sau đó, một tiếng hét chói tai xé tan không gian.
“Bắt thích khách!”
Xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-trung-sinh/3650660/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.