Nghe thấy tỷ tỷ nói đăng đồ tử.
Bùi Ngọc Anh mỉm cười, cúi đầu nhìn nàng: “Từ này tỷ học được từ đâu vậy?”
“Tỷ thường nghe người ta nói, đăng đồ tử không phải người tốt, công tử kia chính là người như vậy.” Bùi Ngọc Kiều kéo tay áo nàng, “ Về sau muội nhất định không được để ý tới hắn.”
Bùi Ngọc Anh ngạc nhiên nói:“ Muội còn không biết hắn là ai, sao mà để ý được.”
Nàng ngẩng đầu lên lần nữa đã không thấy Từ Hàm đâu.
Bùi Ngọc Kiều nghĩ. Đúng vậy. Lúc Hà Thục Quỳnh đến, Từ Hàm không đi cùng. Hắn nói chuyện cùng Thẩm Mộng Dung, nên Bùi Ngọc Anh cũng không biết hắn là ai.
Có khi về sau cũng không quen nhau.
Không đúng không đúng. Sau này Từ Hàm đến nhà bọn họ làm khách, vậy nên đời trước Bùi Ngọc Anh mới gặp hắn.
Làm sao để ngăn cản bây giờ?
Bùi Ngọc Kiều rối trí. Hay đi xem thử một chút? Nàng dùng tay nhỏ nhu nhu đầu, cố lấy tinh thần. Trước cứ cảnh tỉnh muội muội đã. Ít nhất để cho nàng ấy thấy, Thẩm Mộng Dung tốt hơn Từ Hàm. Nàng kéo tay áo muội muội nói:“Thẩm công tử cũng không tệ nhỉ.”
Nhắc đến vụ này, Bùi Ngọc Anh ngược lại nói: “Tỷ hay nha, chuyện đưa bánh thạch anh cho hắn là sao đây?”
“Để tạ lễ đó. Tỷ không thể đưa tiền được, nhưng cảm ơn không thì không có thành ý, cũng không thể đưa người ta ngân phiếu được.” Bùi Ngọc Kiều suy nghĩ một chút, trả lời.
Nàng miệng lưỡi lưu loát, Bùi Ngọc Anh không phản bác được, khẽ nhíu mày nói:“Chỉ lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-trung-sinh-ky/95578/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.