Đêm đó tiễn Nam vương đi, lại được Tiêu Tề cố ý thức tỉnh, Nhạn Sơ vội vã rời khỏi hiện trường, vừa đi vừa cởi hắc y và khăn che mặt vứt bỏ, đi thẳng về Vương phủ, các thị vệ không hề ngăn cản, hôm sau Tiêu Tề trở về cũng không truy cứu nửa câu, giống như sự việc vốn chưa từng xảy ra.
Tiêu Viêm chết đi, trên dưới Diễm quốc lời đồn không ngớt, Diễm hoàng quản được mạng người, nhưng nào quản nổi lòng người, nghe tin bốn đội Việt quân làm phản, càng thêm trút giận vào Nhạn Sơ, bất lực là Tiêu Tề quyết ý bảo vệ nàng, Diễm hoàng cũng không dám ra tay trắng trợn, chỉ mắng Tiêu Tề một trận rồi ra lệnh cho hắn điều Việt quân đi trấn áp.
Vĩnh hằng chi gian, bên con đường nhỏ hẹp, Nhạn Sơ cầm đao chờ người đến.
Phủ Liêm Uyển Ngọc dừng xe lăn ở xa xa, nhìn nàng nói: “Phát hiện chân tướng rồi à?”
Nhạn Sơ trực tiếp hỏi: “Ngưng tuyết thạch là cô tặng cho Nam vương à?”
Phủ Liêm Uyển Ngọc ngẩn ra: “Ngưng tuyết thạch?”
Lần trước nghe nàng ta nhắc đến Ngưng tuyết thạch với thị nữ, sau đó Tiêu Viêm bị khống chế, Nhạn Sơ đương nhiên cho rằng là do nàng ta giở trò, lúc này thấy biểu hiện của nàng ta lại không giống như nói dối, bất giác lòng lạnh đi.
“Cô đừng quên đây là Vĩnh hằng chi gian, không ai có thể giết ta.” Phủ Liêm Uyển Ngọc cười nhẹ, tay ngọc khẽ búng, một viên gì đó bay vào không trung.
Nhạn Sơ đã chuẩn bị từ trước, quay người nhảy lên, thu vật đó vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tro-ve/1271542/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.