Mỗi quốc gia dù ở hiện đại hay cổ đại đều có những nơi bất khả xâm phạm như là các khu quân sự, các cơ quan lãnh đạo thì Triệu quốc cũng không ngoại lệ gì. Tề Vương phủ trong mắt người dân ở nước Triệu không khác gì một căn cứ quân sự vì được bảo vệ rất nghiêm ngặt nhất là đội tuần tra của phủ.
Từng đoàn binh lính đi tuần tra vừa uy nghiêm mang phong thái tiêu chuẩn của một người lính, xe ngựa dừng trước cửa phủ liền có gia nhân tiến lên hành lễ Sở Ngọc vừa hồi phục thể lực một chút liền đứng dậy muốn đi ra ngoài nhưng do nàng suốt cả chặng đường không nghỉ từ trấn Thanh Thủy về kinh lại lập tức thượng triều nay còn bị hạ dược nên trong người mất sức không ít.
Sở Ngọc nắm tay vào mép cửa của xe ngựa bước ra liền thấy trước mắt một mảng đen, đầu óc choáng váng cơ thể mất thăng bằng bây giờ không khác gì cọng bún thiu. Lăng Thanh Tiêu phía sau vội đỡ lấy nàng thuận thế lần nữa bế nàng vào trong vương phủ, nhẹ giọng trấn an.
- Yên tâm nghỉ ngơi đi, đến phủ Tề vương rồi.
Một màn này khiến không ít binh sĩ và người qua đường phải dừng hành động đang làm lại xem, không phải họ đang bị ảo giác đó chứ Tề Vương gia vô dục, vô cầu, không gần nữ sắc trước mắt họ lại ẵm nữ tử đường đường chính chính vào cổng lớn vương phủ. Trên phố lập tức rộ lên vài tiếng ồn ào của người qua đường và các tiểu thương.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-tuong/3567720/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.