Sở Ngọc không nhận được câu trả lời từ Tư Kỳ, nàng lúc này mới để ý đến thái độ của hắn có chút kì lạ. Trong đầu nàng lúc này mới vô tình nhớ đến lời hắn nói trong rừng liền nghĩ đến việc hắn là Tề Vương mà nàng đang tìm kiếm nếu như vậy chẳng khác nào nàng tự mang đá đập chân mình.
Đường đường là một phụ nữ thời hiện đại còn đang tôn thờ chủ nghĩa độc thân nay lại phải đâm đầu vào hôn nhân thì càng không được. Nghĩ đến đây da đầu nàng có chút tê dại nhìn kĩ người tên Tư Kỳ trước mặt lần nữa không khỏi khen ngợi gen thời này rất tốt gương mặt đầy diễm lệ, đường nét thanh tú tinh xảo, nước da trắng mịn, theo hắn một quãng thời gian nàng cũng nhận ra khí chất hắn ôn nhu như ngọc, chắc cũng khiến cho không ít người trong thiên hạ đều đem lòng ái mộ.
- A Kỳ, ta nghĩ tối nay ngươi nên đi gặp tên trại chủ đi ta ở ngoài canh chừng cho ngươi.
- Được.
Lăng Thanh Tiêu lúc này cũng không còn tâm tư để nói chuyện với nàng.
Màn đêm vừa buông xuống Lăng Thanh Tiêu đã lẻn vào trong nhã gian được cho là của trại chủ còn Sở Ngọc ngoan ngoãn tìm một nơi ẩn nấp né tránh lính đi tuần. Lăng Thanh Tiêu sau bức bình phong cẩn thận quan sát trong phòng, hắn nhìn sang Tiết Nghiên và đám lâu la đều là tướng sĩ của hắn đang không ngừng tìm cách cầu viện quân từ triều đình.
- Tiết tướng quân, vương gia bật vô âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-tuong/3567706/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.