Tờ mờ sáng hôm sau lúc Sở Ngọc còn đang lười biếng trong chăn của mình thì đã bị nha hoàn Tiểu Vân của nàng kêu dậy. Cứ nghĩ làm tiểu thư thì cứ mặc sức ngủ nướng nào có ngờ bắt nàng thức sớm hơn đi đánh giặc nữa.
- Tiểu Vân, để ta ngủ thêm một lát nữa đi.
- Tiểu thư mặt trời đã lên tới đầu rồi mau dậy thôi. Phu nhân đang đợi người ở đại sảnh kìa, với lại không phải sáng hôm nay người có hẹn với Tư Kỳ sao người ta đang đợi người ở khu huấn luyện kìa.
- Nhưng ta buồn ngủ lắm, Tiểu Vân à, năm phút nữa thôi.
- Năm phút?
Nàng vừa kì kèo với Tiểu Vân vừa trốn lại trong chăn, Tiểu Vân còn đang khó hiểu năm phút mà nàng nói nghĩa là gì thì đã thấy nàng tiếp tục ngủ nướng. Tiểu Vân kêu thêm vài nha hoàn vào trong mấy người xúm lại mới lôi được nàng ra khỏi ổ chăn của mình, có vài người mới còn sợ nàng tức giận đem bọn chúng bán vào thanh lâu nên vừa kéo nàng ra lập tức chuồn mất dạng.
- Tiểu Vân, cô nãi nãi của ta ơi. Nay là ngày nghỉ đừng đánh thức ta sớm như vậy mà.
Sở Ngọc bực bội nhìn sang nha đầu đầy một lúc lâu mới nhận lấy y phục y đưa ra sau bình phong mà thay y phục. Đúng là hợp ý nàng nhìn không khác nào mấy bộ đồ của nữ hiệp trong phim cổ trang thắt lưng còn có ngọc bội nữa chứ, rồi trong túi áo có cả lệnh bài.
Sở Ngọc thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-tuong/3567694/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.