Sáng hôm sau, Tiêu Ân đã bị tiếng ồn ào bên ngoài làm cho thức giấc đây cũng là lần đầu tiên nàng ngủ thẳng giấc đến như vậy. Vừa đưa tay lên đã đụng phải gì đó vừa cứng vừa mềm nàng còn đang định ngủ nướng thêm một chút nữa tùy tiện mà sờ soạn xung quanh tiếp tục vùi đầu ngủ.
Từ lúc nàng tỉnh dậy Từ Khải Tuyên cũng đã bị đánh thức hắn nheo mắt nhìn lại xung quanh. Ý thức được trên người bây giờ còn đang dịch dung hắn đang định ngồi dậy đã bị bàn tay không an phận của nàng sờ thêm một lượt. Từ Khải Tuyên nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra một bên, cẩn thận rời khỏi.
Tiêu Ân cảm thấy như có gì không đúng lắm nàng vội vàng mở mắt ra, nhìn thấy tên hắc y nhân hôm qua lại lần nữa mò lên giường nàng. Tiêu Ân co chân đạp thẳng hắn xuống giường.
- Ngươi, ngươi…đồ vô sỉ.
Nàng cúi người xuống nhìn lại người nàng y phục vẫn còn khẽ thở dài nhẹ nhõm. Từ Khải Tuyên bị nàng phát hiện cũng cười trừ đưa tay gãi đầu.
- Ban đêm trời lạnh quá nên ta không còn cách nào khác đành ngủ tạm.
Tiêu Ân lúc này bỗng chốc lại cảm thấy có lỗi với Từ Khải Tuyên, nàng rút kiếm ra chỉa thẳng vào yết hầu hắn.
- Ngươi nếu để người khác biết việc này ta lập tức cho ngươi đi tây phương.
- Ta biết rồi.
Hai người ra khỏi phòng liền xuất phát hướng về Thanh sơn, dọc đường đi nàng ghé ngang mua một ít nguyên liệu làm vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-bo-khoai/3370158/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.