Tiêu Khương thấy mọi người vào cũng cúi người hành lễ. 
- Vương gia, Phụ thân, mẫu thân. 
- Tiêu tỷ tỷ là đang nói đến ta sao? 
Từ Khải Tuyên dùng giọng điệu non nớt mà hỏi ngược lại nàng. Những người có mặt trong phòng không khỏi mắt chữ A mồm chữ O nhìn hắn vì bọn họ đều biết Từ Khải Tuyên vốn không có bệnh. Tiêu Diệp vội lên tiếng nói đỡ cho Tiêu Ân, ai mà không biết dám giỡn mặt với Tấn Vương hậu quả vô cùng thê thảm. 
- Vương gia ái nữ từ nhỏ sống xa gia đình nên không biết về phép tắc, mong ngài lượng thứ. 
- Tiêu tỷ tỷ, tỷ muốn gặp hoàng hậu như vậy chi bằng sáng mai vào cung với ta đi. Ta tin mẫu hậu sẽ nói rõ với tỷ. Thừa tướng sao mọi người đều gọi ta là Vương gia vậy? 
Tiêu Khương bước sang một bên liền thấy Tiêu Ân lúc này như một đứa trẻ bị bắt quả tang tại trận. Bộ dạng cực kì ủy khuất, Tiêu Khương nhìn nàng như vậy không khỏi châm chọc. 
- Muội muội, không phải muốn vào cung gặp hoàng hậu sao giờ đã có người dẫn vào rồi đấy. 
Tiêu Ân lúc này đưa cánh tay nhỏ của nàng lên mà nhéo vào eo Tiêu Khương. Nàng vội chắp tay lại hành lễ. 
- Vương gia, hoàng hậu thân phận tôn quý không nên làm phiền người. Ta còn đang bận công vụ bên người xin phép đi trước. 
Tiêu Ân còn định chạy trước đã bị Từ Khải Tuyên nắm cổ áo nàng giữ lại. 
- Tiêu bổ khoái, nếu nhắc đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-bo-khoai/3356269/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.