Vụ án của Tùy Đức kết thúc được vài ngày, trong mấy ngày này kinh thành vang lên không ít lời đồn về Tiêu Ân.
Nàng cứ thế được mệnh danh "Độc nhất nữ nhi thừa tướng." Khắp Lục Phiến Môn mấy ngày này cũng vang lên không ít tiếng kêu thảm thiết từ lao ngục.
Tiêu Ân một thân quan phục bổ khoái tiến vào trong ngục tối của tử tội. Nàng lại chiếc ghế gỗ chậm rãi ngồi xuống nhìn tên nam tử trung niên đầu tóc rũ rượi, y phục nhuồm không ít máu. Hắn vừa nhìn thấy nàng tựa như nhìn thấy quỷ sai đoạt mạng.
- Thứ sử đại nhân, hôm nay ngài đã cầu nguyện với bổ tát chưa. Nếu ngài quên cần thận 108 ***** ** trên người bị người ta cắt đứt đấy, à có khi các cây xương sườn của ngài bị thuộc hạ lỡ tay làm gãy đấy. Ngài tưởng là có
Thái Sư làm chỗ dựa thì sẽ không sao à.
- Á ác phụ như ngươi đời này không yên.
- Ta quên nói cho ngài biết, ta đây là đời thứ hai rồi. Ngài nên cầu nguyện cho Từ Khải Tuyên hắn sớm xuất hiện nếu chậm một ngày ta sẽ chăm sóc ngày kỹ lưỡng ngày đó.
Tiêu Ân vừa định đứng lên rời đi, Tùy Đức còn tưởng hôm nay hắn được tha mạng thì đã bị một đường kiếm sắc nhọn chém tới cắt đứt gân tay của hẳn. Tiếng hét của Tùy Đức lần nữa lại vang khắp ngục của Lục Phiến Môn.
Nha sai bên ngoài chỉ đành lắc đầu rời đi. Tiêu Ân mới chầm chậm nói trong ngục tối.
- Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-bo-khoai/3334887/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.