Tiêu Ân kinh ngạc về hành động của hắn nên cũng nhanh chóng lùi về sau né tránh. Doạ nàng một phen hú hồn, ban nãy nàng còn tưởng đã bị phát hiện ra là chỉ đến dặn nàng cẩn thận.
- Tạ ơn Vương gia nhắc nhở thuộc hạ đã rõ.
Đợi Từ Khải Tuyên rời đi nàng nhanh chóng thay y phục. Sao nàng vào Lục Phiến Môn rồi mà vẫn gặp hắn vậy nhỉ. Rõ ràng nàng đã tự bói cho mình một quẻ là đại cát đại lợi sao từ lúc gặp hắn liền trở nên xui xẻo vậy chứ.
...----------------...
Sáng sớm hôm sau quan huyện cho người dẫn bọn nàng đến khu tập trung, nhìn sang bọn họ mồ hôi lạnh trên người nàng âm thầm lặng lẽ mà tuôn như mưa. Đây là Mị Nguyệt mà, sao sư phụ nàng lại tới tận đây chỉ để hạ độc dân chúng. Không lẽ nguyên một huyện đắc tội y, y giờ đang ở đâu.
Vừa thấy có người xuất hiện bọn họ liền lao lên tấn công nàng. Trong lúc không phòng bị nàng cứ tưởng lần này bị hủy dung tới nơi rồi, thì sau lưng nàng lại có một lực vô cùng mạnh mẽ kéo về phía sau, tiếp theo lại dùng chân đạp văng hắn ra xa. Cẩn thận bảo hộ nàng phía sau. Tiêu Ân cứ nghĩ là Từ Trung còn định ngẩng đầu lên cảm ơn nào ngờ khi vừa nhìn lên lại là tên Vương mặt lạnh cứu nàng. Hắn liếc nhìn nàng trầm giọng nhắc nhở.
- Đừng làm vướng chân.
- Đa tạ vương gia cứu mạng.
Tiêu Ân đẩy tay hắn sang một bên nhanh chóng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-bo-khoai/3323981/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.