Sau khi tỉnh dậy nàng, Tiêu Ân mới biết nàng ngủ một mạch bốn canh giờ. Nếu ở kiếp trước nàng đã bị một đống điều dưỡng và trưởng khoa gọi để lên mổ. Hoặc lúc ở với Lục Ngọc chắc là bị quăng vào rừng vài ngoài rồi. Nếu không lầm thì hôm nay nàng phải đến Lục Phiến Môn báo danh. Tiêu Ân nhanh chóng thay y phục nhưng cũng không quên dịch dung mà đến Lục Phiến Môn.
Từ phủ nhà nàng tới Lục Phiến Môn cũng không xa mấy Tiêu Ân quyết định đi bộ tiện thể mua vài cái màn thầu để ăn sáng. Tiếp đón nàng là một nha dịch được mọi người gọi là tổng ban đầu là một lão hán trung niên thân hình cao lớn, trên mặt còn có râu quai nón, giọng nói hào sảng, phóng khoáng.
- Tiêu cô nương mấy hôm trước có nghe qua tài năng của cô nương, ta rất khâm phục cô nương hôm nay lại có dịp gặp mặt thật là vinh hạnh của ta. Liễu Khiêm đại nhân có đặc biệt căn dặn ta ở đây tiếp đón cô chu đáo ta đã đợi cô nương ở đây từ sáng sớm.
Tiêu Ân ngồi bên cạnh cười phụ họa theo, nàng cười khổ đưa tay lên xoa đầu, sao thái độ nha dịch hôm nay lại lạ như vậy.
- Thống lĩnh đặc biệt căn dặn cho cô nương công việc điều tra và tróc nã tội phạm.
Nha dịch đưa cho nàng quan phục, Tiêu Ân nhận lấy không khỏi trầm mặc đôi chút. Lương ở đây cao không nhỉ.
- Xin hỏi bổng lộc của bổ khoái là bao nhiêu?
- mười lượng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-bo-khoai/3323979/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.