Tiêu Ân vì không phải bị xoá tên khỏi gia phả nên mới học mấy cái gọi là võ thuật. Nàng bước lên trước theo lễ quỳ xuống khấu đầu.
- Vi sư tại thượng nhận đệ tử một lạy.
Lục Ngọc nhìn sang dáng vẻ của nàng, gật đầu tán dương:
- Đứng lên đi, vào trong thôi.
Xa phu nghe nàng liền kéo A Bảo trở về phủ. Chuỗi ngày nếm mật nằm gai nàng bây giờ chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Nàng đi một mạch liền là đi liên tục mười một năm ròng rã sáng luyện thể lực, chiều nội công sang hôm sau thì cả ngày luyện kiếm cứ thế lặp đi lặp lại chín năm liền, Tiêu Ân sau đấy là chuổi ngày dài đằng đẵng học về y học cổ đại và dịch dung thuật. Lục Ngọc không bao giờ không dặn nàng chỉ có kẻ yếu đuối người ta không quan tâm đến mới có thể tồn tại. Việc học ba năm sau đó như thời gian ma quỷ của nàng sáng học thuốc độc chiều học thuốc giải hôm sau thì tới dịch dung.
Sư phụ nàng lúc không có việc gì lại đem nàng ra thử thuốc và làm bao cát.
...----------------...
Cùng lúc đấy tại Hoàng cung Sở quốc
Đại điện hoàng cung một nam hài tuổi tầm 7, 8 tuổi tay nhỏ ôm vào lòng một ít hạt óc chó chạy thẳng vào đại điện theo sau là 3,4 đứa trẻ nói vọng vào người đang ngồi bên trên.
- Phụ hoàng, phụ hoàng tụi con tìm được hạt lạ ở ngự thiện phòng và thái y viện nè.
Người ngồi trên đại điện không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tieu-bo-khoai/3323958/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.