Đến lúc đó nàng sẽ tìm một nơi non xanh nước biếc, cách xa kinh thành để định cư, khi ấy thì trời cao hoàng đế xa rồi, không còn phải lo nghĩ gì nữa, muốn làm gì chả được.
Trong lòng đã có quyết định, Thích Vy cũng chẳng do dự mà nói thẳng: “Cứ quyết định vậy, đi thôi, chúng ta tới kinh thành!”. Thích Cẩm Dương gật đầu đồng ý, đồng thời cũng lén giơ ngón tay cái cho mình.
Nếu họ chạy thì hời cho tên kia quá, trước đây người cha tồi tệ kia để mẹ cậu một mình mang thai, sinh con, ra ngoài vất vả kiếm tiền sinh sống quá ngày, còn bản thân thì ở kinh thành phủ phê thoải mái (đâu có đâu) mà còn mong sau này được tự do sung sướng hay sao?
Mơ đẹp quá đấy!
Có câu: Con cái là của nợ. Cậu không tìm người cha tệ bạc để tính sổ thì đúng là không xứng đáng với câu nói của người xưa.
Trong lòng Thích Cẩm Dương đã muốn hành cha mình tới chết đi sống lại, giúp mẫu thân lấy lại công bằng.
Từ đó có thể dự đoán được là khi hai mẹ con ôm lối tư tưởng như kia vào kinh thành thì nơi đó sẽ xảy ra “gió tanh mưa máu” thế nào.
Nghĩ thôi cũng thấy kích động!
Được phái tới Ninh Thành đón người đều là những thành viên thân cận đi theo Cơ Vấn Thiên chinh chiến sa trường, trong lòng cũng có chút suy đoán về tình hình của Vương phi, e là mấy năm nay Vương phi ở biệt trang cũng không mấy vui vẻ, hành lý cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2872509/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.