Thích Vy là mẹ ruột của cậu, đâu thể không nhìn ra tâm trạng ấm ức của con trai, nhìn đồ trang trí bằng ngọc khác xung quanh vị trí đó, ước tính khoảng giá cả, rồi lại nghĩ đến phụ thân của cô gái váy hồng chỉ là ti nghiệp lục phẩm, liền vỗ nhẹ lên vai Thích Tiểu Dương, ra ý bảo cậu bình tĩnh đừng vội.
Thích Cẩm Dương mới giãn cơ mặt thoải mái, quyết định tạm thời quan sát tình hình.
Bên đó, cô gái váy hồng đã đàm phán với chủ cửa hàng, cô gái nhanh chóng kêu lên một tiếng: “Cái gì! Một món đồ trang trí nhỏ thế này mà đòi tám mươi lượng bạc?”
Thích Vy nhếch miệng cười không ngoài dự đoán, vẻ mặt điềm tĩnh.
Quan nhất phẩm bổng lộc một năm ba trăm lượng bạc, quan lục phẩm bổng lộc một năm chỉ tám mươi lượng, con gái của quan lục phẩm có thể có bao nhiêu tiền tiêu vặt chứ, trừ phi trong nhà có người thân buôn bán kinh doanh… cô gái trước mặt này hiển nhiên không có người thân thích nào tình nguyện cho nàng ta tiền tiêu vặt tương đương với một năm bổng lộc của cha nàng ta.
Vậy thì dễ rồi.
Không cần nàng ta nói thêm gì, Thích Cẩm Dương cũng hoàn toàn yên tâm, đợi cô gái váy hồng từ bỏ, rồi cậu lại mua nó.
“Đồ trang trí nhỏ như vậy mà đắt thế, thật phi lý quá rồi đấy”.
Chưởng quầy trong cửa hàng vẫn nở nụ cười: “Đồ của Kim Ngọc Các chúng ta đều là loại tốt nhất, chất lượng đều là thượng thừa, tiền nào của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2872435/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.