Về phần Thích Vy, trước tiên nàng cần phải ghi lại bệnh án, đơn thuốc cụ thể và cách dùng, một số nàng lưu trữ lại để dự phòng, một số nàng sẽ đưa cùng với số thuốc cho người nhà họ Lưu.
Cơ Vấn Thiên còn chưa rời đi, không phải là do hắn có ý định giúp đỡ, hắn chỉ ngồi bên cạnh nàng như vậy, thỉnh thoảng giúp nàng pha trà, không biết đang suy nghĩ điều gì trong đầu.
Thích Vy đang ngồi chăm chú ghi chép, cảm nhận được ánh mắt đang nhìn mình thì đột nhiên ngẩng đầu lên, thấy A Tứ đang nghiền thuốc ở bên cạnh lại đang vươn cổ sang nhìn mình một cách tò mò.
Thích Vy trêu ghẹo nói: “Sao vậy? Ngươi cũng cảm thấy hứng thú với y thuật sao?”
A Tứ hoảng sợ, không ngờ lại bị phát hiện, liền theo bản năng quỳ xuống: “Vương phi, nô tài, nô tài…”
Thích Vy để bút trong tay xuống: “Đừng sợ, ta còn chưa có trách ngươi. Ngươi cảm thấy tò mò sao? Muốn học không?”
Sắc mặt A Tư đỏ bừng, trầm mặc hồi lâu mới kiên định nói: “Muốn!”
Thích Vy hỏi: “Lý do là gì?”
Cơ Vấn Thiên hơi nghiêng đầu nhìn A Tứ.
Đôi mắt A Tứ hơi đỏ lên, nhỏ giọng nói: “Nô tài, khi nô tài còn trẻ, trong nhà có người thân mắc bệnh, vì nhà quá nghèo lại không nghe theo lang trung, cuối cùng người thân đó đã chết vì bệnh. Nếu không phải sau này nô tài có may mắn được vào vương phủ làm hạ nhân thì rất có thể giờ này cũng đã bệnh chết, đói chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2872425/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.