Thái độ của Thích Vy rất kiên quyết: “Không ai nói trước được chuyện sau này, trước khi lấy ta, ngươi có liệu trước được đến nay sẽ có Thích Tiểu Dương không? Có thể thấy tương lai không thể đoán trước được, hứa suông không có giá trị, phải ký tên thì ký tên, như vậy, sau này chúng ta sống chung cũng có thể yên tâm hơn”.
Dù sao trên đó nàng đã đặc biệt viết rõ ràng sẽ không câu kết với thái hậu đối phó hắn, hắn cũng không bị thiệt.
Còn về hắn nói không có tha thiết với chuyện nam nữ, Thích Vy lại không để tâm.
Đương nhiên, rất nhiều ngày sau đó, khi nàng cũng chỉ có thể đỡ cái lưng bị hành đến muốn gãy mà nghiến răng kèn kẹt, nàng đã biết hối hận cũng không kịp.
Cái gì mà không tha thiết, đúng là cái miệng đàn ông, đồ quỷ gạt người, đều là lừa gạt, vô sỉ y hệt như nói ‘ta chỉ sượt nhẹ qua chứ không cho vào đâu’, lưng cũng sắp gãy rồi mà kêu không tha thiết? Mẹ kiếp, nếu tha thiết thì sẽ không kết thúc dừng lại như động cơ, con mẹ nó, còn sắp chọc thủng cả người nàng!
Không làm cho hắn thuốc tiết dục tịnh tâm thì hắn không biết lợi hại! Hai người đàm phán hơn nửa canh giờ mới thống nhất ý kiến, trong đó điều kiện chủ yếu nhất chính là Thích Vy không được vô duyên vô cớ bỏ đi, nếu Cơ Vấn Thiên không cố ý tổn hại nàng, ép nàng và Thích Cẩm Dương, thì nàng phải sống trong Vương Phủ năm năm.
Qua một khoảng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2872397/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.