Trả thù
“Có phải có ai bắt nạt con không, nói cho mẫu thân nghe, mẫu thân giúp con xử lý bọn họ!”. Trong mắt Cơ Vô Song lộ ra vẻ hung ác, không ai sẽ hoài nghi nếu Từ Trạch Lương nói ra một cái tên, nàng ta sẽ bất chấp việc đối phương chỉ là một đứa bé nhỏ mà thật sự trừng phạt nghiêm khắc.
Kết quả…
“Còn không phải tên Thích Cẩm Dương kia sao!”. Từ Trạch Lương tức giận bất bình cáo trạng.
“Hả?”, Cơ Vô Song đột nhiên ngồi thẳng dậy, đối với cái chữ “Thích” này, hiện tại nàng vô cùng mẫn cảm.
“Thích Cẩm Dương? Có phải là con của Thích Vy hay không?”
“Ai?”, Từ Trạch Lương ngơ ngác một lúc: “Thích Vy là ai?”
Vẫn là nha hoàn thân cận thấp giọng nhắc: “Bẩm điện hạ, con trai của Dục Vương phi đúng là tên Thích Cẩm Dương”. Bởi vì chưa vào ngọc điệp nên đến nay vẫn theo họ mẫu thân.
Cơ Vô Song trào phúng: “Hừ, rõ ràng là huyết mạch của hoàng thất, thế mà lại theo họ mẹ, xem ra Cơ Vấn Thiên cũng không có coi trọng đứa con trai này như trong dự đoán!”
Bọn nha hoàng không dám hé răng, Trưởng công chúa có thể chỉ trích Dục vương, còn họ, với thân phận nô tỳ đê tiện hèn mọn này, có mượn gan trời, các nàng cũng không dám xen vào.
“Lương Nhi, đến nói cho mẫu thân nghe, thằng nhóc Thích Cẩm Dương đó làm gì con?”, Cơ Vô Song hỏi đầu Từ Trạch Lương.
Từ Trạch Lương căm giận trả lời: “Kể từ khi Thích Cẩm Dương kể chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2872336/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.