Thích Vy quan sát Lục Thanh Sương một hồi, xác định tâm trạng đối phương đang không quá vui vẻ, nhưng thấy nàng ta hình như không có ý định tâm sự với mình, Thích Vy cũng tinh tế không ép hỏi.
Mặc dù trước đó Phó Vân Thi đã từng gặp Thích Vy ở trong cung, nhưng lúc đó có nhiều người, nói vài chủ đề không dễ mở lời nhưng bây giờ chỉ có ba người họ đồng trang lứa ở đây, Phó Vân Thi không kiếm chế được sự nhiều chuyện của mình, hưng phấn kể rất nhiều “công tích” vĩ đại trước đây của Cơ Vô Song cho nàng nghe, tính ra số rắc rối còn nhiều hơn cả Trần Quý Dương, thậm chí còn có vài tin tức về quan hệ nam nữ bất chính gì đó.
Thích Vy nhìn Phó Vân Thi nói đến mức mặt mày hớn hở, trong đầu mới nhớ đến dáng vẻ ngượng ngùng của đối phương lúc ở Triều Phượng Cung, quả nhiên là không thể phán đoán một người qua vẻ bề ngoài.
Tuy rằng Lục Thanh Sương nghe đến độ mặt hơi đỏ, nhưng hai mắt lại sáng ngời, rõ ràng nàng ta cũng rất thích thú, thỉnh thoảng còn chen vào vài câu, hiển nhiên là cũng âm thầm hóng được không ít chuyện.
Nói rồi Phó Vân Thi còn không quên hỏi vài chi tiết vướng mắc giữa Thích Vy và Cơ Vô Song, chẳng hạn như tình hình khi Cơ Vô Song đến Vương phủ gây chuyện thế nào, vết thương của Cơ Cẩm Dương là sao và những chuyện tương tự.
Sau đó nàng ta cảm thấy mặt mình khá tái nhợt nên hỏi thêm: “Y thuật của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2872274/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.