Sau khi Cơ Vấn Thiên nghe cổ quản gia bấm báo lại thì sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống, trên người bộc phát ra khí thế dọa người khiến cho ngay cả quản gia cũng cảm thấy áp lực rất lớn.
Đã lâu lắm rồi vương gia mới tức giận như vậy.
“Tra!”, giọng nói chém đinh chặt sắt tràn đầy lãnh khốc vang lên: “Là kẻ nào dám động vào của hồi môn của vương phi, tất cả những người trong vương phủ có liên quan đều bắt hết ra đây cho ta”.
Cổ quản gia nghiêm nghị nói: “Vâng!”
Chờ CỔ quản gia lui xuống, Cơ Vấn Thiên trầm mặc ngồi một lát, mới đi tới hiệu thuốc.
Đến nơi, còn chưa kịp đi vào thì hắn đã nghe thấy tiếng Cơ Tiểu Dương hôm nay được nghỉ lễ đang nổi trận lôi đình mắng: “Rốt cuộc là kẻ nào dám lấy đồ của chúng ta? Ngay cả tiền của mẹ con chúng ta mà cũng dám lấy, đúng là to gan lớn mật. Ta nguyền rủa kẻ đó cả đời không nhà ở, không có cơm ăn! Hừ! Không được, mẹ, mẹ mau chuẩn bị thêm chút phấn ăn mòn cùng thuốc câm, chờ phụ vương điều tra ra những kẻ đó thì chúng ta biến chúng thành kẻ câm hết!”
Cơ Vấn Thiên: “…”
“Chậc, cũng không biết phụ vương quản lý vương phủ như thế nào, để cho người ta lấy hết của hồi môn của
vương phi đi ngay trước mũi mà cũng không biết, rốt cuộc ông ấy có thành tâm hợp tác với mẹ hay không vậy?
Nếu đã không có thành ý thì chúng ta cứ đi thôi! Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2872230/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.