Chương trước
Chương sau
Vì mục đích của cô gái phá thai không rõ danh tính kia, trong đầu Cơ Vấn Thiên đã nghĩ ra rất nhiều thủ đoạn tàn khốc mà trước đây đã dùng đế đối phó với kẻ thù:

Nhìn thấy những tên phạm tội đang khóc lóc thảm thiết trước mặt mình, người thì chủ động kế cho bọn họ nghe về việc chúng đã được thuê như thế nào, lấy bao nhlẽu tiền, chuấn bị những gì, thậm chí còn sẵn sàng dốc lòng khai báo rõ ràng tố tiên mười tám đời của mình, lần đầu tiên, Cơ Vấn Thiên im lặng.

Có vẻ chỉ cần là chuyện liên quan đến Vương Phi thì hướng phát triển của sự việc luôn khác so với những gì hắn dự liệu ban đầu, chuyện của Trác Chính Thanh là vậy, giờ đám tù nhân này cũng thế.

Nhưng dù sao, những người này đều đã sẵn lòng nói hết sự thật, vậy còn tốt hơn là bọn họ phải vất vả tra khảo, nhưng đáng tiếc, trên thực tế đám thủ phạm này cũng không biết thân phận người chủ đã thuê bọn họ.

Đảm bảo chủ mưu là cô gái áo vàng kia, người này rất thận trọng, không trực tiếp ra mặt mà nhờ quản gia hoặc người hầu ra mặt thanh toán tiền đặt cọc, nửa còn lại thì sau khi mọi việc hoàn thành xong xuôi sẽ thanh toán nốt.



Thích Vy vừa nghe bọn họ nói tống thù lao chí có một trăm lượng, nàng càng cạn lời.

Lúc đầu nàng ra giá mười vạn lượng, kết quả là người đẹp thánh mẫu kia lại muốn giải quyết nàng chí bằng một trăm lượng?

Vậy cũng đừng trách nàng nói lời khó nghe, người phụ nữ kia thật sự là quá mưu mô, để đề phòng vấn đề có thế xảy ra thõi mà sẵn sàng đuối bọn họ đi, cái này coi như cho qua, giờ nghe xem những người này đang nói cái gì?

Lúc đầu, nàng nghĩ rằng những người này có thế là một nhóm người thuộc “thế giới ngầm” ở kinh thành, kết quả là khi kẻ cầm đầu thẳng thắn thú nhận, Cơ Vấn Thiên và Hình Tranh chỉ bâng quơ vài câu rồi móc ra được sự thật rằng đám này là dân liều mạng!

Liều mạng là gì nào? Chính là kiểu sau khi lấy được tiền thì vẩn có thể giết con tin!

vẻ ngoài của Hồng Liên chắc chắn không tệ, nếu nàng ta không hề có năng lực tự vệ, đám người này thật sự có thể thành công, Thích Vy có thể gặp lại Hồng Liên hay không là cả một vấn đề!

Cô gái áo vàng đã thuê một nhóm người đến để gây rắc rối với nàng như vậy mà còn mong nàng nói ra được cảu ‘thấu hiếu được nỗi lo của đối phương’ sao?

“Mặc dù những người phía sau họ có ý định che giấu danh tính, nhưng e là thủ đoạn cũng không quá thông minh. Tiếp theo, ta sẽ cho các ám vệ điều tra, nhiều nhất là ba ngày sau sẽ có kết quả!”. Để Hình Tranh ở lại xử lý đám phạm nhân này, Cơ Vấn Thiên đi ra khỏi phòng chứa củi và nói.



Thích Vy tặc lưỡi một cái: ‘Trị bệnh cho những người có thản phận, nhất là mấy loại bệnh tật không thể cho người ta biết thì không tốt như vầy đây. Động một tý là chém chém giết giết hoặc đuối cùng giết tận người ta. Nếu có năng lực thì ngay từ đầu đừng có làm ra mấy chuyện xấu xa đó nữa!”

Với một lý do như vậy, Thích Vy quyết định rằng y viện sẽ tạm thời đóng cửa từ chối khám bệnh, nếu có bệnh nhân đến cũng không chữa trị nữa..

Thứ nhất là đế Hồng Liên dưỡng thương và nghỉ ngơi một chút, thứ hai là gần đây kinh thành tổ chức tuyển tú, quả thực có đủ loại người tạp nham, rồi sẽ có thẻm bệnh nhân phiền phức thứ hai và thứ ba đến đây, vậy nàng chịu không nổi rồi!

Dứt khoát tự thưởng cho bản thân một kỳ nghỉ phép, mấy chuyện khác để sóng gió qua đi rồi hãy nói!

Nhưng việc nào ra việc nấy, vần phải bắt bằng được cô gái thánh mẫu áo vàng kia!

Tạ gia.

Trong phòng của Tạ Vân Uỵến – đại tiểu thư nhà họ Tạ, dằu cả nhà họ Tạ vô cùng hài lòng nhìn cô con gái xinh đẹp như trăng như hoa của mình, bà ta nắm lấy tay nàng và nói: “VỚI gia thế của Tạ gia của chúng ta, con trúng tuyển là điều hiến nhiên, nhưng sau khi nhập cung, con có được thánh sủng hay không thì phải dựa vào bản thân con, những mánh khóe mà ngày thường mầu thân dạy, con đều phải ghi nhớ, trong cung không giống như những nơi khác, làm việc gì cũng phải cẩn thận. Thế lực nhà mẹ của Hoàng hậu và Vệ quý phỉ trong hậu cung rất cỏ lớn, con không cần vội vàng chọn phe, tốt nhất là nên cân bằng cả hai bên”.

Tạ Vân Uyển ngoan ngoãn gật đầu, cười nói: “Mẫu thân yên tâm, con biết chừng mực mà”.

Tạ nương nhìn cô con gái được bà ta dạy dổ tốt, xuất sắc về mọi mặt thì vô cùng tự hào nói: “Đó là đương nhiên, nữ nhi của ta xứng đáng có được những thứ tốt nhất, cho dù mới vào cung được phân địa vị không cao, nhưng những ngày sau này, Phi vị chắc chắn sẽ nằm trong tay con”.

Khi đó, nhà họ Tạ chúng ta nhất định sẽ có thể nương cơn gió đông này để nâng thế lực của mình lên một tầm cao hơn.

Tạ Vân Uyển đột nhiên nói: “Mẩu thân, con nghe nói trong lần tuyến tú này, biểu muội cấm Nhã của Thích gia cũng sẽ nhập cung”.

Tạ phu nhân cau mày một cái rồi nói: “Đúng là có chuyện đó, nhưng con cũng không cần lo lắng, nha đầu Thích Cấm Nhã kia kém xa con, tính tình nóng nảy, bốc đồng, được dì An Như của con chiều chuộng sinh hư, gả vào gia đình khác thì không nói, chứ nếu nhập cung, với tính cách đấy của nó, sớm muộn gì sẽ gây họa, cho dù có gia thế là phủ Thượng Thư thì nó cũng không có khả năng trở thành đối thủ

Tạ phu nhân nhìn con gái đầy ẩn ý: “Sau khi vào cung, nếu cỏ cơ hội, hai tỷ muội các con có thế giúp đỡ lẫn nhau”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.