Cơ Vấn Thiên cười mà không nói.
Trước kia hắn tất nhiên không thèm để ý đến những thứ này, nhưng nay hắn đã có người để ý, tất nhiên sẽ quan tâm đến suy nghĩ của người trong lòng, cho nên lần đầu tiên nghiêm túc suy tư về chuyện này.
Thích Vy thấy hắn không thoải mái thì cũng không tiện tiếp tục trêu ghẹo, dù sao một Vương Gia như người ta nay phải để ý đến những thứ này còn không phải vì nàng hay sao? Nàng mà còn đi chê cười thì quả thực có chút không tốt.
Chỉ có điều Cơ Vấn Thiên làm ầm ĩ như vậy, ngược lại còn có thể một lần nữa kéo gần khoảng cách giữa hai bên, khiến cho Thích Vy bất giác lại thân cận với hắn thêm một chút.
Đêm đó Cơ Vấn Thiên đã nhận được rất nhiều chổ tốt, cho nên thầm hạ quyết tâm ngày sau sẽ càng cố gắng, mong một ngày có thế mau chóng đem đĩa thức ăn này ăn sạch vào bụng mình!
Tâm tình tốt kéo dài đến tận giờ ăn điểm tâm ngày hôm sau, Cơ Tiểu Dương dường như còn sắp bị bong bỏng màu hồng vô hình chung quanh hai người bọn họ đè chết, trong lúc này từ bên ngoài lại truyền vào tin trong cung có người tới thì Cơ Tiểu Dương mới có thể thở phào nhẹ nhõm một chút.
Nhưng đợi đến khi người trong cung đi tới chính sảnh, sắc mặt một nhà ba người lại đồng thời trầm xuống.
Bọn họ vốn tướng rằng Hoàng Thượng hoặc Hoàng Hậu có chuyện gì muốn tìm bọn họ, nào ngờ, người tới lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871224/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.